Có lẽ mình đã xa nhau thật rồi anh
Cây cổ thụ lại thêm một mùa chuyển lá
Đông về nghe bước chân lẻ loi trên con đường rất lạ
Sao chỉ một mình em đi?
Có lẽ cuộc tình nào cũng sẽ phải chia ly
Chưa một lần cầm tay, chưa nụ hôn đầu trao gửi
Chỉ có ánh mắt dịu dàng, câu nói yêu thương của một thời nông nổi
Em ghim chặt vào tim...
Có lẽ anh đang mải miết đi tìm
Một người con gái sẽ bên anh suốt đường đời gập ghềnh sỏi đá
Một trái tim nồng nàn sưởi ấm anh mỗi đêm lạnh giá
Mà không phải là em..
. Có lẽ em đang cố thản nhiên quên
Bóng hình anh cùng lời yêu đã cũ
Cố tỏ ra mạnh mẽ, vỗ trái tim vào giấc ngủ
Rồi lại thỉnh thoảng giật mình...
Em không ước cuộc đời chỉ có bình minh
Không cầu nguyện sống song hành cùng hạnh phúc
Không hi vọng niềm vui làm bạn mọi nơi mọi lúc
Chỉ là mong... có anh!
Đôi lúc thôi, lặng lẽ trong nhưng thoáng giật mình
Tình yêu với anh lội ngược dòng về gõ cửa
Lời hứa bên nhau ta trao còn bỏ ngỏ
Có lẽ nào anh quên ....?
Thơ sưu tầm
Thơ sưu tầm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét